Nguyên Đỗ

Nhớ


Trăng soi vằng vặc bên trời
Anh ngồi mơ tưởng về nơi quê nhà
Chẳng còn lâu nữa Tết ta
Cội mai trước ngõ nở hoa thật vàng


Ngày anh rời bến Hương Giang
Cả hồn để lại, ngổn ngang đi, về
Hẳn là anh phải ra đi
Bến xưa anh hứa ngày về hẹn chung


Ai hay định mệnh không chừng
Ngày quay trở lại bỗng dưng chắn đường
Nỗi niềm vạn nhớ ngàn thương
Gởi theo làn gió muôn phương đưa về


Hồn anh vẫn rộn tình quê
Rằng anh nhớ mái tóc thề em bay
Rằng anh nhớ lắm bàn tay
Đôi môi hồng thắm ngất ngây ngọt ngào


Ra đi tự đó thưở nào
Lòng anh thương nhớ hư hao cuộc tình
Đi tìm mãi ánh bình minh
Của thời xưa cũ chúng mình bên nhau


Tìm hoài anh chẳng thấy đâu
Ngồi bên cửa sổ hồn sầu suốt đêm
Anh còn mãi nhớ về em
Anh còn có những trắng đêm u hoài



 

Được bạn: HB 17.01.2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nhớ"